4 Ngoại Binh Gắn Bó Trọn Sự Nghiệp Với J-League

4 Ngoại Binh Gắn Bó Trọn Sự Nghiệp Với J-League

Kể từ lần đầu tổ chức vào năm 1993, J-League không chỉ là nơi sản sinh ra những tài năng bản địa, mà còn là điểm đến hấp dẫn với nhiều cầu thủ ngoại quốc trên khắp thế giới. Có người đến theo dạng cho mượn ngắn hạn, chỉ gắn bó một mùa giải rồi rời đi. Có những ngôi sao châu Âu chọn J-League làm “bến đỗ cuối sự nghiệp”, và cũng có những cái tên xem đây là bệ phóng để toả sáng, rồi tiến bước sang các giải đấu danh giá hơn ở châu Âu.

Giữa vô số các lựa chọn, vẫn có những ngoại binh chọn ở lại. Họ không chỉ thi đấu bền bỉ mà còn gắn bó gần như trọn vẹn sự nghiệp đỉnh cao tại Nhật Bản. Hãy cùng Bóng Đá Châu Á điểm qua 4 cái tên tiêu biểu nhất.

4 Ngoại Binh Gắn Bó Trọn Sự Nghiệp Với J-League

1. Patric

Hành trình của Patric tại J-League là một minh chứng sống động cho sức hút của bóng đá Nhật Bản và khả năng thích nghi của các ngoại binh gắn bó lâu dài tại đây. Từ một chân sút “du mục” từng khoác áo tới 13 CLB tại Brazil, Patrick bắt đầu chuyến phiêu lưu đến Nhật Bản vào năm 2013 trong màu áo Kawasaki Frontale, khi mới 25 tuổi.

Patric từng cùng Gamba Osaka đoạt cú ăn ba thần thánh vào năm 2014.
Patric từng cùng Gamba Osaka đoạt cú ăn ba thần thánh vào năm 2014. Ảnh: Gettyimages

Ngay lập tức, anh ghi dấu ấn bằng bàn thắng đầu tiên tại J-League. Dù chỉ thi đấu nửa mùa tại Kawasaki, Patrick tiếp tục sự nghiệp của mình tại Nhật Bản bằng việc chuyển sang Ventforet Kofu và đóng vai người hùng trong cuộc chiến trụ hạng với những bàn thắng quý giá.

Sự nghiệp của Patric bước sang chương mới khi anh gia nhập Gamba Osaka vào năm 2014. Tại đây, cầu thủ người Brazil góp công lớn giúp đội bóng thăng tiến mạnh mẽ ở giai đoạn hai mùa giải, đoạt cú ăn ba quốc nội (J1 League, Cúp Hoàng đế và Cúp Liên đoàn), đồng thời được vinh danh trong đội hình tiêu biểu và nhận danh hiệu MVP của Cúp Levain.

Sau đó, Patric có quãng thời gian nổi bật trong màu áo Sanfrecce Hiroshima, từng cạnh tranh danh hiệu Vua phá lưới và được mua đứt vào năm 2019. Tuy nhiên, phong độ có phần chững lại khiến anh quay trở lại Gamba Osaka vào giữa mùa giải, lần này dưới dạng cho mượn kèm điều khoản mua đứt.

Năm 2020, Patric cho thấy dấu hiệu hồi sinh, thường xuyên ghi bàn nhiều hơn. Cuộc sống của anh tại Nhật Bản cũng đã ổn định, và cầu thủ này thậm chí bày tỏ mong muốn nhập tịch để khoác áo đội tuyển quốc gia.

Sau khi chia tay Gamba Osaka cuối mùa 2022, Patrick lần lượt đầu quân cho Kyoto Sanga (2023) và Nagoya Grampus (2024). Nhưng tin sốc nhất đến vào cuối năm 2024, khi anh chính thức gia nhập Zweigen Kanazawa, đội bóng đang chơi ở J3 League và tiếp tục thi đấu thành công đến thời điểm hiện tại.

2. Peter Utaka

Từ Vua phá lưới Đan Mạch đến “người truyền cảm hứng” tại J-League, hành trình 10 năm của Peter Utaka tại Nhật là câu chuyện điển hình về một ngoại binh không chỉ thi đấu giỏi mà còn yêu bóng đá Nhật như quê hương thứ hai.

Cựu tiền đạo tuyển Nigeria đến Shimizu S-Pulse vào năm 2015 từ CLB Shanghai Shenxin (Trung Quốc), mang theo danh hiệu Vua phá lưới giải VĐQG Đan Mạch trong màu áo Odense. Ngay trong mùa đầu tiên, dù Shimizu xuống hạng J2, Utaka vẫn thể hiện sự hòa nhập cực nhanh với 9 bàn thắng.

Năm 2016, Peter Utaka chuyển sang chơi cho Sanfrecce Hiroshima dưới dạng cho mượn và ghi tới 19 bàn, giành danh hiệu Vua phá lưới J1 League. Tuy nhiên, phong độ cao kéo theo mức lương tăng vọt, khiến Hiroshima phải tính toán lại quỹ lương. Sau nửa mùa giải 2017, anh lần lượt chuyển đến FC Tokyo và sau đó trở lại châu Âu trong thời gian ngắn.

Nhưng tình yêu với J-League đã đưa Utaka trở lại chỉ sau 4 tháng, lần này là với Tokushima Vortis ở J2. Sau đó, anh tiếp tục khoác áo nhiều CLB như Kofu (2019), Kyoto Sanga (2020–2022), rồi lại trở lại Kofu (2023–2024), thi đấu năng nổ tại AFC Champions League và trở thành chân sút số 1 của đội trong cả hai mùa.

Điều đặc biệt là ở độ tuổi mà phần lớn tiền đạo đã giải nghệ, Peter Utaka vẫn miệt mài ra sân và tiếp tục ghi bàn. Dù đã 41 tuổi, anh vẫn được Tochigi City chiêu mộ và đóng góp 4 bàn sau 17 trận mùa 2025. Dù chủ yếu vào sân từ ghế dự bị, Utaka vẫn thể hiện nền tảng thể lực bền bỉ cùng lối chơi thông minh, đầy cống hiến.

10 năm, 8 đội bóng, hàng chục bàn thắng, Peter Utaka vẫn đang viết tiếp câu chuyện về sự bền bỉ và thích nghi của một ngoại binh thực thụ tại J-League. Sau khi giải nghệ, anh dự định trở thành người đại diện, kết nối bóng đá Nigeria với Nhật Bản, đồng thời phát triển thương hiệu thời trang riêng.

3. Kim Jin-Hyeon

Với hơn 17 năm thi đấu cho Cerezo Osaka, Kim Jin-hyeon đã trở thành một tượng đài sống tại CLB này, với sự chuyên nghiệp, khiêm tốn và tận tụy hiếm thấy.

 Kim Jin-Hyeon đang là cầu thủ ngoại quốc thi đấu nhiều nhất cho một đội bóng J-League.
Kim Jin-Hyeon đang là cầu thủ ngoại quốc thi đấu nhiều nhất cho một đội bóng J-League. Ảnh: gettyimages

Thủ thành người Hàn Quốc bắt đầu hành trình ở Nhật Bản từ năm 2008 khi còn đang theo học tại Đại học Dongguk. Sau thời gian thử việc, anh được Cerezo Osaka ký hợp đồng chính thức cho mùa giải 2009. Ngay mùa đầu tiên ở J2, Kim đã bất ngờ được HLV Levi Kupis tin tưởng xếp bắt chính ngay trận mở màn.

Khi Cerezo thăng hạng J1 vào năm 2011, Kim trở thành một trong những trụ cột không thể thay thế trong khung gỗ. Dù đội bóng có quãng thời gian xuống hạng ở mùa 2015–2016, và anh nhận được không ít lời mời từ các CLB khác, Kim vẫn lựa chọn ở lại, gắn bó trọn vẹn với sắc hồng của Osaka.

Tính đến mùa giải 2025, Kim Jin-hyeon đã có tới 527 lần ra sân tại J-League – vượt xa cả huyền thoại Hiroaki Morishima với 361 trận. Dẫu vậy, anh vẫn giữ sự khiêm tốn đáng nể khi cho rằng mình còn lâu mới bằng ông ấy.

Với hơn 100 trận giữ sạch lưới, Kim còn nắm giữ kỷ lục là cầu thủ nước ngoài thi đấu lâu năm nhất cho một CLB tại J-League. Không những thế, anh còn giành giải thưởng Fair Play cá nhân mùa 2024.

Dù hiện tại đã 38 tuổi và mất suất bắt chính từ vòng 10 mùa 2025, Kim vẫn được xem là thủ lĩnh tinh thần trong phòng thay đồ, bên cạnh lão tướng Shinji Kagawa. Không chỉ giữ vai trò chuyên môn, anh còn là tấm gương cho thế hệ trẻ về tinh thần trách nhiệm của một ngoại binh thực thụ.

4. Eduardo

Không phải ngoại binh nào cũng tìm được chỗ đứng ở J-League, nhưng Eduardo đã làm được hơn thế: anh thích nghi tuyệt vời, kiên trì phấn đấu ở các hạng đấu khác nhau, để rồi ba lần nâng cúp vô địch J1 cùng ba đội bóng khác nhau.

Trung vệ sinh năm 1993 bắt đầu sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp tại quê nhà Brazil khi mới 17 tuổi. Sau một thời gian thi đấu tại Áo, Eduardo gia nhập Gainare Tottori (J2) giữa mùa giải 2013, trước khi chuyển đến Tochigi SC năm 2014.

Bước ngoặt đến vào tháng 8/2014, khi anh được Kashiwa Reysol chiêu mộ. Mùa giải 2015, nhờ loạt chấn thương của các hậu vệ chủ lực, anh chiếm luôn suất đá chính ở vị trí trung vệ.

Sự trưởng thành nhanh chóng giúp Eduardo chuyển đến Kawasaki Frontale đầu mùa 2016. Tại đây, anh lần đầu thoát khỏi chuỗi hợp đồng cho mượn và trở thành nhân tố quan trọng trong bộ khung giúp đội bóng vô địch liên tiếp J1 các mùa 2017 và 2018.

Sau đó, Eduardo tiếp tục “chinh chiến” tại Matsumoto Yamaga (2019)Sagan Tosu (2020–2021) và đặc biệt là Yokohama F. Marinos (2022–2024). Tại Yokohama F.Marinos, trung vệ sinh năm 1993 tiếp tục có thêm một danh hiệu vô địch nữa vào năm 2022.

Dù từng chơi ở nhiều CLB J1, Eduardo lại một lần nữa chọn J2 làm thử thách mới trong màu áo V-Varen Nagasaki mùa 2025, với mục tiêu đưa đội bóng trở lại hạng đấu cao nhất. Với hơn 150 trận đấu ở J1 và J2, anh vẫn là điểm tựa vững chắc nơi hàng thủ.