World Cup 2026 sẽ là kỳ World Cup đầu tiên trong lịch sử diễn ra với thể thức mở rộng từ 32 lên thành 48 đội tuyển quốc gia. Điều này không chỉ gia tăng tính cạnh tranh mà còn mở ra cơ hội lớn cho nhiều đội chưa từng góp mặt tại sân chơi danh giá nhất hành tinh.
Tuy nhiên, việc mở rộng số suất tham dự không đồng nghĩa với việc các đội tuyển mạnh hoặc có truyền thống sẽ nghiễm nhiên góp mặt. Trái lại, loạt trận vòng loại World Cup 2026 đã chứng kiến không ít ông lớn gặp khó khăn, thậm chí đứng trước nguy cơ vắng mặt tại ngày hội bóng đá lớn nhất thế giới.
Hãy cùng Bóng Đá Châu Á điểm qua danh sách 5 đội tuyển quốc gia đang đối mặt với nguy cơ lỡ hẹn với World Cup 2026, dù từng là những tên tuổi lớn của bóng đá thế giới hoặc sở hữu dàn cầu thủ chất lượng.
5 Đội Tuyển Mạnh Đang Chật Vật Ở Vòng Loại World Cup 2026
1. Nigeria
Dù sở hữu dàn cầu thủ đầy tài năng như Victor Osimhen (Galatasaray), Ademola Lookman (Atalanta) và Alex Iwobi (Fulham), đội tuyển Nigeria đang đối mặt với nguy cơ không thể góp mặt tại World Cup 2026.
Sau khi lỡ hẹn với World Cup 2022 tại Qatar, “Đại bàng xanh” bắt đầu hành trình vòng loại World Cup 2026 dưới sự dẫn dắt của HLV người Bồ Đào Nha, José Peseiro. Họ đã phần nào lấy lại niềm tin khi giành ngôi Á quân tại Cúp bóng đá châu Phi (AFCON) hồi tháng 1/2024, song sự sa sút nhanh chóng ở vòng loại World Cup đã kéo họ trở lại thực tại.
Nigeria chỉ giành được 2 chiến thắng, 5 trận hòa và để thua 1 sau 8 lượt trận, tính đến thời điểm tháng 9 năm 2025, khi mà vòng loại chỉ còn 2 trận đấu. Thành tích này chỉ giúp họ xếp thứ 3 tại bảng đấu, với vỏn vẹn 11 điểm, kém Benin (14 điểm) và Nam Phi (17 điểm).
So với các kỳ trước, vòng loại World Cup khu vực châu Phi năm nay tăng từ 5 suất lên 9.5 suất, mang lại hy vọng lớn hơn cho các đội. Theo thể thức mới, đội đầu bảng sẽ giành vé trực tiếp, còn đội nhì bảng nếu nằm trong top 4 đội nhì xuất sắc nhất sẽ được đá play-off.
Tuy nhiên, với vị trí thứ 3 hiện tại, Nigeria đang mất quyền tự quyết. Dù họ có thể hy vọng vượt qua Benin ở vòng tới để chiếm ngôi nhì bảng, họ vẫn phải cạnh tranh về điểm số và hiệu số với các đội nhì bảng khác, trong đó có nhiều đội đã vượt qua mốc 17 điểm.
Kể cả khi Nam Phi, đội đầu bảng, để thua 2 trận còn lại, Nigeria vẫn khó chiếm ngôi đầu bởi hiệu số bàn thắng không thực sự tốt.
Trong 2 trận còn lại vào tháng 10, cuộc chạm trán trực tiếp với Benin sẽ là “chung kết” của Nigeria. Nếu thất bại, cánh cửa đến World Cup có thể sẽ đóng sập hoàn toàn. Nhưng ngay cả khi thắng, họ vẫn cần chờ các bảng đấu khác để biết mình có đủ điều kiện đá play-off hay không. Khi đó, thế hệ vàng của “đại bàng xanh” lại phải chờ đợi đến 4 năm nữa để có thể tìm kiếm cơ hội thi đấu ở sân chơi thế giới.
2. Ý
Khó có ai tin rằng với thành tích 4 lần vô địch World Cup và vô địch Euro 2020, đội tuyển Ý đã vắng mặt ở World Cup 3 lần liên tiếp. Thậm chí, Gianluigi Donnarumma, một trong những thủ môn xuất sắc nhất thế giới, thậm chí vẫn chưa từng có cơ hội góp mặt ở một kỳ World Cup nào trong sự nghiệp của mình.
Tại vòng loại World Cup 2018 ở Nga và World Cup 2022 ở Qatar, Azzurri đều chỉ xếp nhì bảng và phải bước vào loạt trận play-off. Tuy nhiên, họ lần lượt để thua trước Thụy Điển và Bắc Macedonia, những đội tuyển được đánh giá kém hơn, qua đó liên tục phải vắng mặt ở sân chơi lớn nhất hành tinh.
World Cup 2026 sẽ được tổ chức tại khu vực Bắc và Trung Mỹ với số lượng đội tham dự được mở rộng. Thể thức mới đã mang đến hy vọng lớn hơn cho các ông lớn từng sa sút. Tuy nhiên, đội tuyển Ý lại bắt đầu vòng loại theo cách không thể tồi tệ hơn: thất bại 0-3 trước Na Uy ở trận ra quân hồi tháng 6.
Sau trận thua bẽ bàng, Liên đoàn bóng đá Ý quyết định sa thải HLV Luciano Spalletti và bổ nhiệm Gennaro Gattuso lên thay thế. Dưới thời Gattuso, Ý đã phần nào ổn định lại khi giành 3 chiến thắng liên tiếp. Tuy vậy, Ý vẫn đang cách Na Uy, đội xếp đầu bảng ở vòng loại đến 6 điểm. Na Uy đã toàn thắng cả 5 trận và vùi dập Moldova tới 11-1 trong tháng 9, chiếm ưu thế tuyệt đối về hiệu số bàn thắng bại.
Hiện tại, đội tuyển Ý thi đấu ít hơn một trận nhưng vẫn kém Na Uy tới 6 điểm. Na Uy có hiệu số lên đến +21, trong khi con số này của Ý là +5. Nếu Na Uy tiếp tục thắng trong các lượt đấu còn lại, Azzurri gần như không còn cơ hội cạnh tranh ngôi đầu.
Ngay cả khi giành chiến thắng ở các trận còn lại, đội tuyển Ý vẫn sẽ phải hy vọng vào suất đá play-off dành cho các đội nhì bảng có thành tích tốt nhất. Tuy nhiên, màn trình diễn thiếu thuyết phục đã khiến nhiều người đặt dấu hỏi lớn về năng lực thực sự của Azzurri dưới thời Gattuso.
Một kỳ World Cup nữa đang trở nên xa vời với bóng đá Ý, bất chấp việc sở hữu đội hình đầy tài năng và dày dạn kinh nghiệm. Nếu không cải thiện phong độ một cách rõ rệt và ổn định hơn, viễn cảnh vắng mặt tại World Cup thêm một lần nữa sẽ lại ám ảnh màu áo thiên thanh.
3. Đức
Sau đúng một thập kỷ kể từ chức vô địch World Cup 2014 tại Brazil, đội tuyển Đức đang bước vào giai đoạn chuyển giao đầy khó khăn. Hàng loạt công thần như Manuel Neuer, Toni Kroos, Thomas Müller và Ilkay Gundogan lần lượt bước qua thời kỳ đỉnh cao và chia tay ĐTQG, để lại khoảng trống lớn về mặt kinh nghiệm lẫn tầm ảnh hưởng.
Kể từ sau chức vô địch thế giới, Đức liên tiếp gây thất vọng khi bị loại ngay từ vòng bảng ở World Cup 2018 và World Cup 2022. Đến Euro 2024 tổ chức trên sân nhà, dù được đánh giá là một trong những ứng viên nặng ký, “Cỗ xe tăng” cũng chỉ dừng bước ở vòng tứ kết.
Bất chấp sự chia tay của các cầu thủ chủ chốt, đội tuyển Đức vẫn kjp bổ sung vào đội hình lứa cầu thủ trẻ trung và giàu tài năng. Dù vậy, dàn cầu thủ này vẫn đang trong quá trình học hỏi và tích lũy kinh nghiệm, vì thế vẫn còn kém xa thế hệ đàn anh về bản lĩnh lẫn trình độ chuyên môn.
Điểm yếu này từng bị phơi bày rõ rệt tại UEFA Nations League hồi tháng 6. Trong hai trận đấu bán kết với Bồ Đào Nha và trận tranh hạng ba với Pháp, sự khác biệt về chất lượng cá nhân đã bộc lộ rõ ở những thời điểm then chốt trong khâu tấn công và phòng ngự.
Và đà sa sút ấy tiếp tục kéo dài sang vòng loại World Cup 2026. Ở trận ra quân hồi tháng 9, Đức để thua 0-2 trước Slovakia, đối thủ cạnh tranh trực tiếp ngôi đầu bảng. Dù có lý do về lực lượng khi thiếu vắng các trụ cột như Jamal Musiala (Bayern Munich) hay Nico Schlotterbeck (Dortmund) vì chấn thương, nhưng vấn đề lớn nhất vẫn là sự thiếu sắc bén trên hàng công.
Họ gỡ gạc bằng chiến thắng 3-1 trước Bắc Ireland ở lượt trận thứ hai, nhưng việc để thua Slovakia, đối thủ trực tiếp trong cuộc đua giành vé dự World Cup, là một bước lùi đáng lo ngại khi vòng loại chỉ còn 6 trận.
Trận đại chiến tiếp theo sẽ diễn ra vào tháng 11, cũng là trận đấu cuối cùng của giai đoạn vòng loại. Điều này đồng nghĩa với việc đội tuyển Đức buộc phải tích lũy tối đa điểm số ở những trận còn lại nếu không muốn tiếp tục vắng mặt tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.
Dù đang trong giai đoạn chuyển giao thế hệ, việc thiếu bản lĩnh và sự ổn định là điều không thể chấp nhận với một đội tuyển từng 4 lần vô địch thế giới. Nếu không sớm tìm được lối đi rõ ràng, cơn khủng hoảng của “Cỗ xe tăng” có thể sẽ còn kéo dài thêm một kỳ World Cup nữa.
4. Thổ Nhĩ Kỳ
Kể từ sau kỳ tích giành hạng ba tại World Cup 2002, đội tuyển Thổ Nhĩ Kỳ vẫn chưa một lần trở lại với sân chơi lớn nhất hành tinh. Tuy nhiên, với dàn cầu thủ trẻ tài năng và chiều sâu đội hình hiện tại, Thổ Nhĩ Kỳ đang được kỳ vọng có thể làm nên chuyện tại vòng loại World Cup 2026.
Điểm mạnh lớn nhất của đội tuyển này nằm ở khu trung tuyến và hàng công, nơi quy tụ những cái tên đang thi đấu cho các CLB hàng đầu châu Âu. Đội trưởng Hakan Çalhanoğlu (Inter Milan) là đầu tàu dẫn dắt thế hệ mới, trong khi bộ đôi 20 tuổi Kenan Yıldız (Juventus) và Arda Güler (Real Madrid) đã tạo được dấu ấn mạnh mẽ tại Euro 2024.
Tại Euro 2024, Thổ Nhĩ Kỳ đã tiến đến vòng tứ kết sau khi đánh bại đội tuyển Áo – một trong những “ngựa ô” của giải. Dưới sự dẫn dắt của HLV Vincenzo Montella, đội tuyển Á/Âu này đang dần cho thấy sự tiến bộ rõ rệt ở đấu trường quốc tế.
Tuy nhiên, hành trình tại vòng loại World Cup 2026 lại không hề dễ dàng. Thổ Nhĩ Kỳ rơi vào bảng đấu được coi là “bảng tử thần”, với sự góp mặt của Tây Ban Nha, Georgia và Bulgaria. Họ khởi đầu khá suôn sẻ với chiến thắng 3-2 trước đội tuyển Georgia, đánh dấu khởi đầu thuận lợi của mình.
Thế nhưng, trận thua “muối mặt” 0-6 trước nhà vô địch châu Âu, Tây Ban Nha, ở lượt trận thứ hai đã phơi bày khoảng cách về đẳng cấp và bản lĩnh. Trận thua này không chỉ ảnh hưởng lớn đến hiệu số bàn thắng, mà còn giáng đòn mạnh vào tinh thần của toàn đội.
Dù vẫn còn cơ hội cạnh tranh, nhưng Thổ Nhĩ Kỳ phải đặc biệt cẩn trọng trước những đối thủ như Bulgaria. Nếu đánh rơi điểm số ở bất kỳ trận nào ngoài Tây Ban Nha, cánh cửa đến vòng play-off sẽ trở nên vô cùng chông gai.
Thay vì nghĩ đến việc phải thắng bằng mọi giá, Thổ Nhĩ Kỳ cần hướng tới mục tiêu thi đấu chắc chắn, không để thua và tận dụng cơ hội tối đa. Một chiến lược thực dụng, ổn định và tập trung sẽ là chìa khóa để họ vượt qua vòng loại đầy cam go này và nuôi hy vọng trở lại với World Cup sau hơn 20 năm vắng bóng.
5. Ả Rập Xê Út
Trong vài năm gần đây, những ngôi sao hàng đầu thế giới như Cristiano Ronaldo, Karim Benzema, và Sadio Mané đã lần lượt gia nhập giải vô địch quốc gia Ả Rập Xê Út, biến nơi đây thành điểm đến hấp dẫn bậc nhất châu Á.
Ở cấp độ CLB, bóng đá Ả Rập Xê Út đang thống trị lục địa. Tại trận chung kết AFC Champions League Elite 2025, Al Ahly đánh bại Kawasaki Frontale với tỷ số 2-0, thể hiện sự chênh lệch đẳng cấp rõ rệt.
Tuy vậy, sự đầu tư ồ ạt vào giải VĐQG bằng việc chiêu mộ các ngôi sao đắt giá đã vô tình làm hạn chế cơ hội thi đấu cho các cầu thủ nội, điều này khiến ĐTQG Ả Rập Xê Út trở nên sa sút.
Tại vòng loại thứ ba World Cup 2026 khu vực châu Á, Ả Rập Xê Út chỉ đứng thứ ba tại bảng C với 13 điểm, thua xa đội nhì bảng Úc (19 điểm) và Nhật Bản. Do đó, họ phải bước vào vòng loại thứ tư, nơi họ sẽ đối đầu với Iraq và Indonesia.
Đáng nói là sau chiến thắng lịch sử trước Argentina tại World Cup 2022, nhiều người từng tin rằng đội tuyển Ả Rập Xê Út đang trên đà vươn lên. Nhưng thực tế lại chứng minh điều ngược lại. Việc các CLB Saudi Pro League ồ ạt chiêu mộ ngoại binh đã khiến nhiều tuyển thủ quốc gia mất chỗ đứng tại CLB của mình.
Tình trạng này đặc biệt nghiêm trọng ở vị trí thủ môn. Trong đợt triệu tập tháng 9, cả bốn thủ môn của đội tuyển đều là dự bị tại CLB. Các CLB như Al Nassr, Al Hilal, Al Ahly, và Al Ittihad hiện đều trao vị trí gác đền chính thức cho các thủ môn ngoại đến từ châu Âu và Nam Mỹ.
Tình trạng “ít được thi đấu” không chỉ xảy ra ở thủ môn mà còn ở nhiều vị trí khác trên sân. Việc phải cạnh tranh với những ngôi sao hàng đầu thế giới như Ruben Neves, Sergej Milinković-Savić, hoặc Ivan Toney khiến các cầu thủ nội gần như không có cơ hội thể hiện.
Mặc dù cơ hội giành vé dự World Cup 2026 vẫn rộng mở nhờ số suất tăng lên, nhưng từ góc độ dài hạn, bóng đá Ả Rập Xê Út đang đối diện với một vấn đề lớn về phát triển cầu thủ bản địa.
Nếu không có sự điều chỉnh trong chính sách sử dụng cầu thủ nội và đào tạo trẻ, đội tuyển quốc gia có thể ngày càng tụt lại phía sau, bất chấp việc các CLB vẫn thống trị đấu trường châu lục. Đây là bài toán không dễ giải nếu bóng đá Ả Rập Xê Út tiếp tục đặt mục tiêu thương mại lên trên lợi ích thể thao quốc gia.