Không Phải K-League Hay Saudi Pro League, J-League Mới Là Giải Đấu Số 1 Châu Á

Không Phải K-League Hay Saudi Pro League, J-League Mới Là Giải Đấu Số 1 Châu Á

Những thống kê mới nhất từ đơn vị dữ liệu danh tiếng Opta đã chỉ ra rằng, không phải Saudi Pro League, mà chính J-League mới là giải đấu chất lượng nhất châu Á hiện tại. Với điểm số vượt trội trong bảng xếp hạng sức mạnh các giải vô địch quốc gia toàn cầu, bóng đá Nhật Bản đã khẳng định vị thế dẫn đầu khu vực nhờ vào sự phát triển đồng đều giữa các CLB, hệ thống đào tạo bài bản và lối chơi giàu tính chiến thuật.

Trái lại, K-League, giải đấu được xem là đối trọng ngang hàng với J-League, lại có sự tụt hậu đáng kể. Các CLB Hàn Quốc không chỉ không lọt vào top 30 thế giới, mà còn bị thu hẹp khoảng cách với những đại diện đến từ các nền bóng đá kém phát triển hơn trong khu vực như Đông Nam Á hay Trung Đông.

J-League Được Opta Đánh Giá Là Giải Đấu Số 1 Châu Á

Theo bảng xếp hạng sức mạnh các giải đấu do Opta công bố vào đầu tháng 8, J-League (Nhật Bản) được xếp hạng 14 thế giới với 77.9 điểm, vượt xa các giải đấu châu Á khác, thậm chí xếp trên Saudi Pro League và vươn lên trở thành giải đấu số một châu Á hiện nay.

J-League xếp thứ 14 trong danh sách những giải đấu tốt nhất thế giới, theo thống kê của Opta.
J-League xếp thứ 14 trong danh sách những giải đấu tốt nhất thế giới, theo thống kê của Opta. Ảnh: Opta

Opta cho biết bảng xếp hạng này dựa trên dữ liệu của hơn 15.000 đội bóng từ 413 giải đấu trên khắp thế giới. Mỗi giải được đánh giá dựa trên điểm trung bình của 10 câu lạc bộ hàng đầu, một cách để phản ánh chất lượng tổng thể và độ cạnh tranh của các đội top đầu trong mỗi giải.

Không quá ngạc nhiên khi 5 giải đấu hàng đầu châu Âu (Ngoại hạng Anh, Serie A, Bundesliga, La Liga và Ligue 1) dẫn đầu bảng và bỏ xa các giải đấu còn lại. Giải Serie A của Brazil là giải đấu ngoài châu Âu duy nhất năm trong top 10.

Từ các thông số của Opta, J-League là giải đấu có điểm số cao nhất giải, với 77.9 điểm, xếp trên Saudi Pro League (75.1 điểm), và có khoảng cách sít sao với các giải đấu trong top 10. Mexico (Liga MX), Mỹ (MLS), Brazil, Argentina, dù là giải châu Mỹ, cũng chỉ nhỉnh hơn J-League một chút về điểm số (khoảng 78.5–79.4 điểm).

Các giải đấu đang phát triển như Liga 1 (Indonesia), V-League, Chinese Super League, hay thậm chí K-League còn không lọt top 30, theo thống kê của Opta.

Đặc biệt, các CLB Nhật Bản trong J-League cũng thể hiện sự ổn định đáng nể, với điểm số khá cao. Kashima Antlers, CLB có thành tích tốt nhất lịch sử J-League, xếp hạng 156 thế giới, Sanfrecce Hiroshima xếp hạng 180, trong khi Kawasaki Frontale hay Vissel Kobe cùng nằm trong top 200. Điểm chung của CLB này đều vượt ngưỡng 80 điểm, thành tích mà không CLB Hàn Quốc nào đạt được.

Theo phân tích của Xports News và Sports Chosun (Hàn Quốc), thành tích ấn tượng này của J-League là thành quả của sự đầu tư lâu dài và sở hữu hệ sinh thái bóng đá ổn định, giàu tính chiến lược và liên tục đầu tư vào chiều sâu chuyên môn.

K-League Cho Thấy Sự Phát Triển Chậm Chạp Và Đang Bị Bám Đuổi

Trái ngược với người láng giềng Nhật Bản, K-League hoàn toàn vắng mặt trong top 30 giải đấu mạnh nhất thế giới theo xếp hạng của Opta. Đây là một kết quả gây sốc với giới chuyên môn Hàn Quốc, đặc biệt là trong bối cảnh bóng đá nước này vẫn thường được xem là ngang hàng với Nhật Bản trong khu vực.

Các đội bóng K-League đang dần bị J-League bỏ xa về chất lượng.
Các đội bóng K-League đang dần bị J-League bỏ xa về chất lượng.

Không một đội nào của K-League đạt đến mốc 80 điểm, một cột mốc thể hiện đẳng cấp châu lục. Ngay cả Jeonbuk Hyundai, đội có điểm số cao nhất của Hàn Quốc, cũng chỉ đứng thứ 369 toàn cầu và thứ 23 ở châu Á, kém xa các đại diện Nhật Bản, Ả Rập Xê Út và thậm chí cả Johor Darul Ta’zim, CLB của Malaysia.

Rõ ràng, khoảng cách giữa hai nền bóng đá Đông Á đang ngày càng nới rộng. Việc K-League không thể hiện được tầm vóc trong các giải châu lục gần đây (như AFC Champions League) là một minh chứng cụ thể. Trong khi đó, J-League không chỉ giữ vững vị thế nội địa mà còn khẳng định vai trò đầu tàu của châu Á t

Nếu không có những cải tổ mạnh mẽ, K-League có nguy cơ tụt lại phía sau không chỉ so với Nhật Bản, mà còn cả các nền bóng đá mới nổi như Malaysia hay thậm chí là Việt Nam trong tương lai gần.

Vì Sao J-League Thành Công Dù Không “Đốt Tiền” Chiêu Mộ Ngôi Sao?

J-League không dựa vào các siêu sao triệu đô, mà thành công nhờ vào nền tảng cấu trúc giải đấu bền vững, văn hóa bóng đá trưởng thành, và cơ sở hạ tầng hàng đầu khu vực. So với Saudi Pro League với những bản hợp đồng đình đám như Cristiano Ronaldo hay Benzema, J-League giữ nguyên bản sắc “chậm mà chắc” và đầu tư đúng hướng vào chiều sâu chuyên môn, chứ không phải ánh hào quang ngắn hạn.

Một trong những yếu tố hàng đầu dẫn đến sự thành công của giải đấu J-League chính là hệ thống sân vận động hiện đại. Nhờ kế thừa di sản từ kỳ World Cup 2002, phần lớn các đội bóng tại J-League 1 hiện nay đều thi đấu tại những sân vận động có sức chứa lớn (trên 30.000 – 60.000 chỗ ngồi), mặt cỏ đạt chuẩn quốc tế và cơ sở vật chất phụ trợ vượt trội.

Hệ thống sân vận động của J-League có chất lượng ngang hàng với các giải đấu châu Âu.
Hệ thống sân vận động của J-League có chất lượng ngang hàng với các giải đấu châu Âu.

Ví dụ, sân Saitama của Urawa Reds hay Nissan của Yokohama F. Marinos đều có sức chứa hơn 60.000 người, ngang tầm với các sân đấu châu Âu. Những trải nghiệm dành cho khán giả, từ chỗ ngồi, khu vực ăn uống, nhà vệ sinh đến giao thông kết nối, đều được đầu tư đồng đều và duy trì ổn định ở nhiều năm qua.

Không chỉ tập trung vào nhóm đầu, J-League phát triển cả ba hạng đấu (J1, J2, J3) với 60 CLB chuyên nghiệp, giúp mở rộng phạm vi ảnh hưởng bóng đá đến toàn quốc. Đây là con số vượt trội so với 25 CLB của K-League (K1 và K2), cho thấy quy mô tổ chức và đầu tư hạ tầng của bóng đá Nhật đã đi trước các đối thủ một bước dài. Saudi Pro League, mặc dù đang có những sự cải tiến mạnh mẽ cho Asian Cup 22027 và World Cup 2034, thì chất lượng và trải nghiệm tổng thể vẫn chưa thể sánh với Nhật Bản.

J-League không cần phụ thuộc vào siêu sao nước ngoài vì họ tự sản sinh ra những tài năng hàng đầu châu lục. Mỗi CLB trong hệ thống J-League đều vận hành học viện riêng, với nhiều lứa tuổi, kết nối chặt chẽ với hệ thống trường học và cộng đồng địa phương.

Liên đoàn bóng đá Nhật Bản (JFA) theo đuổi chiến lược phát triển 100 năm, yêu cầu mọi CLB chuyên nghiệp phải có cơ sở huấn luyện đạt chuẩn, từ đội trẻ đến đội một. Chính điều này tạo ra một chuỗi giá trị khép kín, nơi các cầu thủ được rèn luyện kỹ thuật, tư duy chiến thuật, kỷ luật và tính chuyên nghiệp ngay từ nhỏ.

Kết quả là, Nhật Bản hiện nay là quốc gia có nhiều cầu thủ thi đấu tại châu Âu nhất châu Á, với những cái tên nổi bật như Kaoru Mitoma, Takefusa Kubo, Wataru Endo, Daichi Kamada… Trái lại, số cầu thủ Ả Rập hay Hàn Quốc xuất hiện thường xuyên ở châu Âu vẫn rất hạn chế, dù được đánh giá cao ở cấp độ ĐTQG.

Theo thống kê năm 2025, chỉ 0,7% số phút thi đấu cấp CLB của tuyển thủ Saudi đến từ các giải đấu hàng đầu châu Âu, thấp hơn hẳn so với Nhật và Hàn. Điều này phản ánh rõ khoảng cách trong đào tạo, phát triển tài năng và mức độ cọ xát đỉnh cao, trong đó Nhật Bản đang là hình mẫu đáng học hỏi.

Không chỉ nổi bật về hạ tầng và đào tạo, J-League còn là giải đấu có sức hút khán giả lớn nhất châu Á, một yếu tố then chốt tạo ra nguồn doanh thu ổn định và nuôi dưỡng sự phát triển tự thân của các CLB.

Sau đại dịch, bóng đá Nhật Bản bùng nổ trở lại với sức hút chưa từng có. Mùa giải J-League 2023 ghi nhận tổng cộng khoảng 5,81 triệu lượt khán giả, trung bình 18.993 người/trận – tăng 132,6% so với mùa 2022 và gần chạm kỷ lục lịch sử. Đây là mức trung bình cao nhất toàn châu Á và thậm chí xếp thứ 11 thế giới, vượt qua cả Chinese Super League và toàn bộ các giải đấu ngoài “Big 5” châu Âu (trừ MLS).

Các CLB như Urawa Reds (30.500 khán giả/trận)FC Tokyo, Nagoya Grampus, Yokohama F. Marinos (trên 20.000 người/trận) luôn thu hút người hâm mộ đông đảo tại sân nhà. Văn hóa cổ vũ cuồng nhiệt nhưng văn minh, kèm theo các hoạt động cộng đồng và gia đình, đã biến J-League thành một sản phẩm giải trí quốc dân tại Nhật.

Chính nhờ lượng khán giả vượt trội, các CLB J-League tạo ra dòng tiền ổn định từ vé, tài trợ địa phương và bản quyền truyền hình. Điều này giúp họ không quá phụ thuộc vào nguồn tiền đầu tư bên ngoài, đồng thời có thể duy trì chiến lược phát triển dài hạn.

Doanh thu bền vững cho phép các đội bóng tái đầu tư vào học viện, sân vận động, và hoạt động cộng đồng thay vì đổ tiền vào các thương vụ ngắn hạn. Chính sách này không chỉ giúp J-League tạo ra thế hệ cầu thủ chất lượng, mà còn duy trì được niềm tin và gắn bó của người hâm mộ, điều mà Saudi Pro League dù chi tiêu mạnh vẫn chưa thể đạt được.

Ở chiều ngược lại, K-League 1 dù có bước tăng trưởng ấn tượng mùa 2023 với tổng cộng 3 triệu khán giả (khoảng 10.800 người/trận), cao nhất lịch sử giải đấu và đứng thứ 20 thế giới, vẫn xếp sau J-League cả về tổng lẫn trung bình. Một số trận đấu ở Seoul World Cup có lượng khán giả kỷ lục (50.000 người), nhưng mặt bằng chung ở các tỉnh vẫn rất thấp.